(tên trong những trích thư đã được chúng tôi thay đổi để giữ bí mật cho cô dâu và gia đình)

 [Trích thư cô dâu gửi tới Vinamost]

 Gửi Vinamost!

     Lời đầu tiên tôi xin phép được gửi lời chào, lời chucs sức khoẻ và lời cảm ơn chân thành đến các anh, chị, cô, chú đang công tác tại Vinamost!

    Guồng quay mệt mỏi trớ trêu của cuộc đời đã dẫn đường cho tôi đến gặp Vinamost. Dước sự nhiệt tình của các anh chị trong công ty, lễ lưới của tôi đã diễn ra tốt đẹp. Tôi thầm cảm ơn cuộc sống, cái nơi bụi bặm không phân biệt trắng đen lại có những tổ chức hoạt động như Vinamost, nhờ có hoạt động này mà một người nhỡ nhàng như tôi đã có được một chiếc mặt nạ che giấu nỗi đau của mình.

     Tôi sinh ra và lớn lên tại mảnh đất Cao Bằng, với suy nghĩ đơn giản, không tính toán cuả mình, tôi đã tin vào lời nói của một người đàn ông, để rồi dẫn đến sai lầm ngày hôm nay. Trong những năm còn ngồi trên giảng đường, tôi đã quen và yêu một người đàn ông ngoại quốc, kém tôi tới 3 tuổi. Tôi ngốc nghếch tin vào cái tình yêu gọi là không biên giới, không phân biệt tuổi tác, không phân biệt khoảng cách. Tôi ngờ nghệch yêu họ trong sự phản đối của mẹ và anh trai. Họ làm cho tôi tin những lời họ nói, mà không biết rằng trong mắt họ tôi chỉ là “ Đồ nhà quê an toàn”.

      Lời nói và hành động của họ ngày càng không ăn khớp nhau, khi tôi nhận ra điều đó cũng là lúc tôi biết mình có bầu. Tôi giữ đứa con lại không phải vì cái thứ bao lâu nay tôi gọi là  “Tình yêu”, mà bởi vì tôi muốn có một đứa con, Ở cái tuổi 29-30 tôi không dám mơ mộng về tình yêu nữa, tôi muốn sống thực tế.

     Đến giờ cô dâu ra cửa, tôi đã không kìm được nước mắt đau đớn, tôi khóc vì mình đã lừa dối bạn bè họ hàng, anh em và đặc biệt là người mẹ lam lũ của tôi. Đối với tôi, sự dối trá- nó như con dao trong lòng luôn làm tôi đau, tôi sợ tình trạng này kéo dài tôi sẽ bị điên, tôi muốn sống, tôi muốn có con. Bởi vậy trước khi tìm đến Vinamost, tôi lấy hết can đảm nói với một người duy nhất: mẹ tôi, về đám cưới giả này. Nhưng tôi không đủ can đảm để nói hết sự thật về bố đứa bé, tôi không dám nói hết sự thật, tôi đã nói dối rằng bố đứa bé vẫn có trách nhiệm lo cho đám cưới giả và nuôi con. Tôi nói vậy để mẹ tôi đỡ xót xa mà thôi. Mẹ tôi đâu biết rằng họ đã trốn tránh trách nhiệm. Trong một số trường hợp vì lòng tự trọng và nỗi hận con người ta sẽ trở nên bất cần, bởi biết rằng có cần cũng không có, và không nên cố những gì không còn ý nghĩa.

     Tôi muốn đứng dậy từ nơi tôi vấp ngã, tôi muốn ngẩng cao đầu bước, dù rằng tôi biết khó khăn đang chờ tôi phía trước.

 

    Mong rằng những tâm sự của tôi được công ty lắng nghe và thấu hiểu.

Trân trọng cảm ơn Vinamost, cảm ơn mọi người đã sáng lập ra dịch vụ thay thế để những người như tôi có thể công khai chăm sóc đứa con của mình.

Kính chúc Vinamost sức khoẻ, công việc may mắn, thuận lợi và thành công!

 

Kính thư.

Google+